Anh Trần Bằng Việt: Tất cả các đời chủ tịch của JCI Việt Nam đều khác nhau. Không ai giống ai cả !
Qua những điều mà tôi quan sát được đến giờ này về cuộc bầu cử tại JCI Việt Nam năm nay, có thể thấy được mọi người thực sự quan tâm, ý thức rõ, có nhiều lựa chọn và quan điểm khác nhau. Đây là tín hiệu đáng mừng cho sự phát triển của tổ chức. Dĩ nhiên, khi và chỉ khi đi kèm sau đó là quá trình bỏ phiếu dân chủ và điều hành dứt khoát, hiệu quả và đoàn kết trong ban lãnh đạo.
Một điều thú vị khác mà tôi nhận ra tại JCI Việt Nam là:
Tất cả các đời chủ tịch của JCI Việt Nam đều là những người thực sự cho đi. Không ai vụ lợi hay mong chờ một điều gì đó từ môi trường ấy. Trực tiếp hay gián tiếp. Nếu có, cũng chỉ là sự trưởng thành hơn trong tư duy lãnh đạo và một cảm giác thành tựu cao hơn vì đã làm được một điều gì đó ý nghĩa.
Tất cả các đời chủ tịch của JCI Việt Nam đều khác nhau. Không ai giống ai cả. Từ tính cách, sở trường – sở đoản, nền tảng, bằng cấp, ngành nghề… Nhưng họ đều rất tôn trọng nhau, tôn trọng tinh thần JCI và tôn trọng những người tiếp sức mình. Họ bằng những cách làm khác nhau ấy, mỗi người đã đặt một viên gạch góp phần xây nên những thành công ngày càng lớn hơnn cho JCI Việt Nam.
Mang trên vai trọng trách của người đứng đầu là một áp lực vô cùng lớn – kể cả khi so với những người phó hay phó thường trực của mình. Khoảng cách của áp lực trách nhiệm đó không chỉ là 5 hay 10 lần.
Khi đứng đầu, bạn không thể “excuse” vì một việc nào đó đã xảy ra, hay đã không xảy ra…
Khi đứng đầu, bạn không được thoả hiệp và đổ trách nhiệm cho “tập thể lãnh đạo”… Khi đứng đầu, bạn không thể dỗi hờn: mọi người không đồng thuận/ủng hộ thì thôi…
Bạn vừa phải “cùng với mọi người” để gắn kết, lôi kéo, gần gũi và chung sức.
Bạn vừa phải “khác mọi người” để là đầu tàu kéo những toa tàu tiến về phía trước.
Không thể vì một thiểu số nào đó “không ủng hộ” mà ta buông xuôi. Ta có thể “buông bỏ” vì ta không sân si quyền lực, nhưng ta không được phép buông xuôi vì tập thể cần ta cầm quyền để cùng tiến tới. Hãy nhìn vào số đông, và hãy vì số đông. Và không thoả hiệp.
Còn những khác biệt ư, hãy chấp nhận chúng. Và nếu được thì hãy chuyển hoá hay vận dụng một cách hiệu quả.“Hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại”: biển sở dĩ có thể bao la là vì nó chấp nhận được nước từ trăm con sông, ta có thể bao dung thì tổ chức của ta mới trở nên to lớn được.
Chúc JCI Việt Nam, ban lãnh đạo 2020 và tất cả thành viên JCI những thành tựu lớn hơn trên con đường phát triển cá nhân và phụng sự cộng đồng.
Bất kỳ khi nào, bạn cũng có thể yêu cầu sự hỗ trợ từ chúng tôi, những người ủng hộ. Bất kỳ với hành động nào, bạn cũng có được sự độc lập quyết định mà không cần tham khảo chúng tôi, những người tôn trọng sự khác biệt.
Trân trọng,
Trần Bằng Việt