Cuộc đời có hai nửa, một nửa là bình thường như bao người khác, một nửa là JCI !
Hoàn thành một nhiệm kỳ JCI: 1,5 năm (cũng có thể gọi là 2 năm thư ký JCI Việt Nam, thư ký SE năm 2018 và thành viên ban thư ký năm 2019) để hỗ trợ NP trong các công tác và 1 năm làm LGLC của JCI Hà Nội.
Cá nhân mà nói thì Hoàng nhận được ở vị trí này những giá trị nhiều vô kể. Từ cái duyên vào tổ chức năm 2017, đến được sếp Trâm thu nhận làm Thư ký năm 2018, còn nhớ như in những ngày đầu quyết định vào trong Sài Gòn 1 năm, rồi tới khi được sếp Diễm giữ lại nhiệm kỳ sau đó để lo một số công tác về đối ngoại. Năm 2019 đi ít hơn nhưng cũng kết nối được nhiều các anh chị hơn, hiểu sâu hơn về tổ chức, con người và chơi thân hơn được cũng nhiều anh chị. JCI đi muôn nơi đều là nhà, từ những người xa lạ thành thân quen mà nhiều khi cảm thấy còn thân thích hơn cả anh em trong nhà. JCI không chỉ đơn thuần là một tổ chức phi chính phủ, thiện nguyện hay kết nối kinh doanh, mà JCI là cái nôi của những nhà lãnh đạo theo đúng nghĩa, đây là nơi mà “LEADER LEADS THE LEADERS”. Trưởng thành từ cách nhìn nhận, những trải nhiệm và được dẫn dắt bởi những người đi trước… nên có thể nói Hoàng cũng đã già đi phần nào rồi.
Cũng từ cái duyên đưa đẩy từ JCI, gặp người anh/ sếp mà cũng hữu duyên từ bao giờ lại về làm chung. Anh chị trong công ty cũng đến kỳ là thân nhau như anh em trong nhà.
Mọi người hỏi là năm nay làm việc có trải nghiệm thú vị lắm nhỉ, có căng thẳng không? Việc đôi lúc có thể nhiều nhưng năm 2018 làm việc không thấy căng thẳng khi đã có người sếp chuyện-khó-chị-làm-rồi-phần-còn-lại-để-tụi-em-lo. Cuộc đời có 2 nửa, một nửa là bình thường như bao người khác và một nửa là JCI thì cả 2 nửa này để đã gắn liền với con số 2018, 20 cũng như cái thông điệp nguyên một năm dài gắn bó “Action For Impact”. Lần đầu tiên là một cái cột mốc không phải để so sánh và chắc chắn những lần khác không bao giờ có thể so sánh được, chưa bao giờ nghĩ Sài Gòn sẽ là nơi đặt chân nhưng khi duyên tới cảm giác đã sẵn sàng từ bao giờ.
Em cảm ơn Anh Chị nhà mình rất rất nhiều, nhất là có 3 người vô cùng đặc biệt với em trong năm nay tuy em không được gặp Anh/Chị thường xuyên nhưng có những món quà “Vô tình” khiến em trân trọng hơn cả. Nếu để viết lên những dòng cảm ơn và những bài học được trao thì em không biết bài này còn dài sao, nên thay vì hoa văn trên vài dòng chữ vậy em xin được dành điều đó cho chính những hành động của em dành cho những người mà em quý trọng và mang ơn.
Những ngày tháng tiếp theo chắc chắn sẽ là một sống hoàn toàn mới và thú vị, hẹn gặp lại cuộc sống Sài Gòn trong một tương lai không xa. Cảm ơn JCI!
Trân trọng,
Nguyễn Việt Hoàng